Em Nguyễn Bá Lợi rất cần được sự quan tâm của cộng đồng. |
Thuở thanh xuân, bà Hiệu đã từng tham gia bộ đội từ năm 1981 - 1985. Còn ông Dương đã từng cống hiến những năm tháng tuổi trẻ ở chiến trường Hà Nam Ninh. Sau khi phục viên trở về quê, hai người xây dựng gia đình. Ba người con trai đầu lành lặn, khỏe mạnh.
Chỉ riêng Lợi ngay từ lúc lọt lòng đã mắc phải căn bệnh bại não bẩm sinh. Thời gian đầu, vợ chồng bà Hiệu cũng đã cố gắng vay mượn khắp nơi để đưa em ra Hà Nội chữa trị nhưng các bác sỹ đều lắc đầu trước bệnh tình của em.
Hết tiền, hai vợ chồng lại ngậm ngùi bế con về và tự điều trị bằng thuốc nam. Em chỉ có thể nằm một chỗ, không nhận biết được bất cứ điều gì về thế giới bên ngoài. Lợi chỉ có thể ăn cơm xay, không uống sữa. Mọi sinh hoạt đều phải nhờ đến bố mẹ. Không những thế, Lợi còn thường xuyên lên cơn co giật, sùi bọt mép, khó thở.
Năm 2003, trong một lần lên cơn, Lợi bị ngã và gãy xương đùi. Do xương của em quá yếu nên bệnh viện không thể đóng đinh mà chỉ có thể bó bột tạm thời nên phải mất cả năm trời vết thương mới tạm ổn. 16 tuổi nhưng thân hình Lợi gầy guộc chỉ có da bọc xương và nặng khoảng 25 kg.
Hoàn cảnh đáng thương tâm của em Nguyễn Bá Lợi. |
Trao đổi với chúng tôi, bà Hiệu nghẹn ngào: từ lúc sinh ra cháu đã không biết gì. Kinh tế gia đình cũng chỉ trông chờ vào mấy sào ruộng, trong khi sức khỏe chồng cũng không tốt. Nhiều lúc bỏ con nằm một mình ở nhà tôi không an tâm nhưng không có cách nào khác. Mấy đứa lớn học hết phổ thông đã đi làm thuê nhưng đều nghèo cả nên không giúp được gì cho bố mẹ.
Được biết, hoàn cảnh gia đình em Lợi quá khó khăn, trước đây thuộc diện hộ nghèo của xã nhưng từ khi em Lợi được hưởng chế độ trợ cấp cho trẻ tàn tật thì gia đình bị cắt diện hộ nghèo. Hai vợ chồng bà Hiệu chỉ có 3 sào ruộng, trong khi đó mấy năm gần đây ông Dương sức khỏe suy giảm, bị liệt nên kinh tế càng kiệt quệ. Mỗi lần bà Hiệu phải đi làm, Lợi lại được đặt nằm trong võng và cột chặt võng đề phòng em lên cơn động kinh té ngã. Có những lần, bà Hiệu trở về thì thấy con máu miệng trào ra ướt đầm do trong lúc lên cơn em đã cắn phải lưỡi. Thương con đứt ruột nhưng bà cũng không còn cách nào khác bởi còn phải đi làm kiếm tiền lo cho cả gia đình. Nằm lâu một chỗ khiến phần mông của em bị dập, nhô cả xương ra.
Chị Lê Thị Thảo - Chủ tịch Hội Phụ nữ xã Quỳnh Lộc cho biết: Hoàn cảnh gia đình cháu Lợi rất đáng thương. Trước Tết, hội cũng đã trích quỹ “Mái ấm tình thương” hỗ trợ gia đình một món quà nhỏ nhưng kinh phí còn hạn hẹp nên không được nhiều. Rất mong nhận được sự quan tâm của cộng đồng đối với cháu để gia đình giảm bớt nỗi bất hạnh.
Theo Nguyễn Thanh Thủy Báo nghệ an
Nguồn tin: hatinhnews.com
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn