- 03/04/2023 05:30:00 AM
- Phản hồi: 0
Rồi sẽ đến một lúc nào đó, khi tuổi đời nhiều thêm, năm tháng đã thấm xuống đời ta những đắng cay ngọt bùi, làm vơi đi bao vụng dại, ta mới hiểu rằng, đọc thơ, đôi khi là đọc chính mình, là lật dở từng trang tháng năm ta đã sống. Sẽ có người ưa những bài thơ triết lí thâm sâu; cũng có người sẽ thích những bài thơ thể nghiệm mới mẻ, với nét cách tân khiến ta vỡ òa vì sự thú vị độc đáo của nó; tuy nhiên, cứ lắng hồn mình lại, để nghe trong nhịp đập của trái tim, nghe trong hơi thở đã từng thổn thức vì biết bao điều thân thuộc, giản dị của cuộc sống, ta mới hay rằng, bài thơ nói với ta nhiều nhất là khi nó làm ta xúc động nhất. Tôi muốn nói như thế để dẫn vào những bài thơ của Nguyễn Đăng Độ, như một tâm thế, một nghi lễ, trước khi bước vào ngôi nhà của thi sĩ.