Chồng đưa 50 ngàn bảo đi chợ, vợ đáp: Nhường anh ở nhà nội trợ

Thứ tư - 19/05/2021 17:03
Lấy chồng xong tôi nghỉ việc ở nhà nội trợ. Một hôm chồng tôi chìa tờ 50 ngàn ra rồi bảo: “Cầm mà đi chợ. Từ giờ ngày nào tôi đưa tiền ngày đấy không đưa 1 cục cho cô tiêu thoải mái được".
Chồng đưa 50 ngàn bảo đi chợ, vợ đáp: Nhường anh ở nhà nội trợ
Gia đình tôi gồm 5 người: mẹ chồng, 2 vợ chồng tôi và 2 đứa con. Mẹ chồng tôi lên được gần nửa năm rồi. Lúc đầu chúng tôi định nhờ bà lên để trông bé thứ 2 giúp tôi cho tôi đi làm nhưng được 2 ngày bà kêu chóng mặt, tụt huyết áp… Vậy là tôi phải nghỉ việc chứ làm sao dám để mẹ chồng trông con cho nữa.

Kể từ đó đến nay bà vẫn ở với vợ chồng tôi còn tôi thì vẫn ở nhà trông 2 đứa con. 1 mình chồng tôi đi làm nuôi cả nhà thì đúng là khó khăn thật. Mỗi tháng chồng đưa tôi 3 triệu lo ăn uống bỉm sữa cho con và cả nhà lương còn lại anh giữ.

3 triệu cho 5 người làm sao chi tiêu nổi nhưng tôi đã tìm mọi cách xoay sở để sinh hoạt gia đình vẫn đầy đủ. Với lại tôi nghĩ anh tiết kiệm tiền cũng là cho vợ con sau này nên chưa bao giờ tôi kêu la với anh. Chồng tôi tính toán 3 triệu kia dành ra 1,5 triệu là chi tiêu ăn uống hàng ngày cho người lớn (50 ngàn/ngày) còn 1,5 triệu là sữa bỉm ăn uống cho 2 đứa bé.
 
20210519009
Nói thật chứ đêm đến con ngủ là tôi lại ngồi máy tính làm thêm thì mới tồn tại được. (Ảnh minh họa)

Nói thật chứ đêm đến con ngủ là tôi lại ngồi máy tính làm thêm thì mới tồn tại được. Mẹ chồng người yếu tôi có dám nhờ bà đỡ cháu gì ban ngày đâu, thời gian đó bà đi tập thể dục với các bác trong khu nhà tôi ở. Vậy mà hàng tháng tôi vẫn phải bỏ ra 500 ngàn – 1 triệu mua thuốc cho mẹ chồng. Chồng tôi không hề biết việc này vì tôi cũng chẳng kể, sợ mẹ chồng nghĩ tự ái là ăn bám con.

Ấy vậy nhưng 1 tuần trước tôi bất ngờ phát hiện toàn bố số lương chồng giữ lại không đưa cho tôi anh đã gửi hết về quê cho anh trai xây nhà. Nghe đâu anh gom góp được hơn 200 triệu và gửi về quê hết. Tôi còn nghe rõ anh bảo với mẹ chồng:

– Mẹ đừng có nói cho con vợ con nó biết đấy. Nó nghe được nó lại kêu ầm lên…

– Mày sợ nó à. Giờ nó ở nhà chăm con có đi làm đâu, mình mày lo toan mọi thứ, lương của mày mày gửi về sợ gì nó.

– Không phải là con sợ, nhưng con cũng không muốn nó kêu ca đau đầu.

1 mình tôi ở nhà chăm 2 đứa con cho chồng đi làm. Con đau con yếu cũng gắng gượng 1 mình chăm không dám nhờ chồng đỡ vì thương chồng vất vả lo kinh tế. Vậy mà… Đã thế từ giờ tôi không âm thầm chịu đựng một mình nữa. Tôi phải cho chồng tôi thấy 3 triệu của anh ta không thể nuôi nổi cái nhà này.

– Chồng ơi… Anh đưa tiền cho em đi chợ, em hết tiền rồi…

– Cái gì vừa mới đưa 1 triệu cách đây mấy hôm đã hết rồi sáng. 1 tháng có 3 triệu, cô tính toán tiêu sao thì tiêu.

– Em mua sữa cho con hết rồi. Nói thật với chồng tháng 3 triệu chỉ có ăn cơm với rau thôi.

– Vớ vẩn, lâu rồi tôi vẫn đưa thế vẫn có cơm cá cơm thịt đó thôi. Đây cầm 50 ngàn mà đi chợ. Từ giờ ngày nào tôi đưa tiền ngày đấy không đưa 1 cục cho cô tiêu thoải mái được nữa. Cô có biết thằng này kiếm tiền nó cực lắm không?

– Em biết anh kiếm tiền cực lắm. Thôi kể từ nay em nhường anh ở nhà nội trợ em thay anh ra ngoài kiếm tiền. Mỗi tháng em chi đủ 3 triệu cho anh là ok chứ gì.

Nói là làm, tôi để con cái cho chồng rồi xách túi ra ngoài luôn. Ngày hôm đó anh ta vật lộn với 2 đứa con thế nào, bố con bà cháu ăn uống với nhau ra sao tôi không quan tâm. Cuối ngày 7 giờ tối tôi về không quên đặt ở bàn tờ 100 ngàn. Đấy là số tiền 1 ngày tôi sẽ đưa cho chồng ở nhà lo mọi việc.

Nhưng lúc nhìn xuống sàn nhà thì hỡi ôi, khủng khiếp luôn. Con cái ăn uống bày bừa bẩn thỉu. Quần áo đái ị vất khắp nơi. Tôi đưa con đi tắm giặt rồi cho chúng lên giường ngủ. Tôi cũng chẳng cần đợi cơm vì thật ra tôi ăn bên mẹ tôi rồi.

Nguyên 1 tuần như thế, cứ sáng tôi đi tối tôi về. Ngày nào cũng không dưới chục cuộc điện thoại rồi tin nhắn của chồng nhưng tôi mặc kệ. Tôi không nghe cũng chẳng trả lời, y như cái cách chồng đã đối xử với tôi ngày xưa.

Tối ngày thứ 7 tôi về nhà thấy chồng mặt như hòn lửa đứng ở cổng:

– Tôi gọi 50 cuộc sao cô không nghe?

– Tôi bận làm, tôi còn phải làm kiếm tiền cơ mà.

– Cả ngày thằng Bin nó không ăn gì, con Cún thì đi ngoài suốt tôi phải làm sao bây giờ? Sao mà tiền thuốc của bà nhiều thế, hôm nay người ta mang thuốc đến bà bảo tôi đưa tiền mà hết cả tiền triệu, tôi không đủ tiền nên chưa nhận…

– Thế giờ anh mới biết những chuyện này. Anh nghĩ ở nhà sướng mà. Mỗi tháng quẳng cho vợ 3 triệu là xong hết. Tiền tiết kiệm anh gửi về quê cho anh trai anh làm nhà, anh coi vợ anh có là cái gì đâu…

– Tiền của tôi tôi đưa cho anh tôi… chứ có phải tiền của cô đâu.

– Thế thì tôi làm được anh cũng sẽ làm được, cố gắng mà làm đi tôi ra ngoài kiếm tiền, tôi nhận phần vất vả ở bên ngoài cho anh ở nhà sung sướng…
 
20210519010
Anh xin lỗi… Anh sai rồi… (ảnh minh họa)

– Anh xin lỗi… Anh sai rồi… Anh không ở nhà chăm con được đâu. Anh kiệt sức mà con cũng ốm hết rồi.

Đúng là nhìn 2 đứa con rời tay mẹ 1 tuần nó xác xơ như ốm cả tháng rồi kể cũng xót con thật. Nhưng tôi định cứ làm căng cho chồng biết mặt song chồng lại van xin trông con cho anh ta đi làm, rồi hứa sẽ đưa hết lương lậu các thứ cho vợ… làm tôi cũng thấy mềm lòng nên đồng ý.

Mẹ chồng không dám ho hoe một câu nào nữa sau cái vụ con trai không nhận thuốc cho vì không đủ tiền. Thế cho bà biết, con dâu này còn tử tế lắm. Tôi quyết định ở nhà chăm con thêm 2 tháng nữa rồi gửi con đi trẻ chứ không ở nhà lâu kiểu gì vợ chồng cũng lại sinh chuyện.

Ngẫm đàn bà đúng là khổ, 3 đầu sáu tay làm suốt ngày mà người ta có biết cho đâu. Gặp phải người đàn ông cảm thông cho còn đỡ, chứ gặp phải lão chồng hãm như chồng tôi thì thật nhiều lúc muốn bỏ quách cho xong.
N.D
Theo doanhnhanvn.vn

Link gốc:https://doanhnhanvn.vn/dua-50-ngan-bao-di-cho-vo-dap-nhuong-anh-o-nha-noi-tro-32527.html

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây