Dường như đã quen với những đoàn khách ghé thăm nhà, thấy chúng tôi đến, anh Hồ Văn Tri, em trai anh Hồ Văn Lang trải tấm chiếu tinh tươm ra giữa nhà tiếp khách. Câu chuyện xoay quanh chủ đề Tết bên ly trà ấm xua tan cái giá lạnh ngày mùa đông trên núi cao.
Không biết tiếng Kinh, anh Lang tóm tém miếng trầu đỏ miệng, nhoẻn nụ cười bẽn lẽn thay lời chào. Nhờ anh Tri làm “phiên dịch viên”, chúng tôi hỏi: “Anh Lang có biết Tết là chi không?”. Người rừng Hồ Văn Lang nói chưa từng biết Tết. 40 năm trước, kể từ khi bị người cha trong cơn hoảng loạn giữa bom đạn chiến tranh ôm chạy vào rừng sâu, anh Lang mới là một đứa trẻ còn ẵm ngửa trên tay. Bởi vậy cả đời anh chưa một lần có khái niệm Tết Nguyên đán.
Trong nhận thức của “người rừng” Hồ Văn Lang, chỉ có một cái Tết là Tết ngả rạ của người đồng bào Cor (một trong những lễ lớn của người Cor thường tổ chức vào khoảng tháng 10 âm lịch-PV). Anh Lang nói với giọng thỏ thẻ ngượng nghịu kể chuyện cha bày mâm cúng trong ngôi nhà trên cây giữa rừng có cả cơm nếp, bánh ống, thịt chuột. Hỏi cha thì được cha cho biết đó là mâm cơm cúng Tết ngả rạ của người Cor mình. Suốt từ đầu buổi ngồi lặng lẽ co ro ở một góc nghe chúng tôi chuyện trò, nghe con kể tới đây, cụ Hồ Văn Thanh bất giác quay sang nhìn con cười trìu mến.
Anh Tri kể, mấy hôm trước đã dẫn cha và anh trai ra chợ xã mua áo mới mặc Tết. Anh Lang vui lắm; riêng cụ Thanh thì vẫn lặng lẽ nhớ rừng.
Theo Khánh Hiền Dân trí
Nguồn tin: hatinhnews.com
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn