Cuộc chiến khốc liệt chống Ebola ở tâm dịch Liberia

Chủ nhật - 04/06/2017 03:57
Cuộc chiến Ebola ở Liberia hiện lên rõ nét và khốc liệt qua chân dung những con người lặng lẽ đấu tranh từng ngày với loại virus tử thần này.
Nằm ở một vùng nông thôn Liberia - tâm dịch của Tây Phi, bệnh viện điều trị Ebola được tổ chức từ thiện y tế quốc tế điều hành và hoạt động từ tháng 9. Hiện bệnh viện có 170 nhân viên địa phương và quốc tế cùng một số tình nguyện viên. Họ đến đây, chấp nhận rủi ro để kiếm tiền nuôi gia đình hoặc tình nguyện đến vì trường học đã bị đóng cửa bởi Ebola. Những bác sỹ Mỹ lần đầu tiên được tận mắt chứng kiến sự tàn phá khủng khiếp của dịch bệnh.  

Dù là vì lí do gì và dù là từ đâu đến thì ở chân dung họ vẫn toát lên sự lạc quan và lý tưởng vì cộng đồng hết sức đẹp đẽ.

Daniel Korha, 36 tuổi, nhân viên giặt là

Korha mất nhiều người thân vì Ebola. Trước đây, anh làm thợ xây cầu đường.

“Tôi mất các cháu trai của mình. Thành thật mà nói, lúc đấy chúng tôi không tin rằng Ebola tồn tại vì vậy chúng tôi tiếp tục chữa trị cho cháu với niềm tin ngây thơ ấy. Nó thậm chí còn không được đưa đến trung tâm y tế. Hiện tôi tham gia vào cuộc chiến chống lại Ebola ở Liberia. Tôi thấy hạnh phúc khi được cống hiến cho mọi người. Tôi thấy hạnh phúc khi họ được chữa khỏi Ebola từ bệnh viện này. Tôi thấy tự hào”, anh chia sẻ.

Tamba Shello, 26 tuổi, nhân viên gác cổng

Shello trước đây là người bán hàng, vừa tốt nghiệp cấp 3 năm nay và mong được học ở Đại học Nông nghiệp. Anh có 2 bé gái sinh đôi 3 tuổi.

“Khi dịch Ebola bùng phát, mọi người sợ đến đây làm việc. Nhưng tôi nghĩ nếu người Liberia chỉ biết ngồi lại và nói chúng ta sẽ không làm việc vậy những người đến đây giúp chúng ta từ bên kia đại dương sẽ nghĩ gì? Tôi ở đây để phục vụ đất nước và tôi ở đây cho đến khi nào Ebola còn chưa bị đánh bật. Nếu tôi chết, đất nước sẽ ghi danh tôi”, anh cho biết.

 J. Sam T.G. Siakor, 30 tuổi, giám sát nguồn nước, vệ sinh và môi trường

Anh là sinh viên đại học, giáo viên và cũng là một nghệ sỹ. Anh đã mất chú và dì vì dịch Ebola.

“Tôi muốn được đi đến chỗ bệnh nhân, giúp họ có thêm niềm tin. Mỗi khi tôi về nhà, tôi cảm thấy mình vẫn làm chưa đúng. Vì vậy những ngày nghỉ, tôi vẫn tới và chào bệnh nhân – chỉ để khuyến khích họ rằng họ vẫn còn hy vọng và có thể khỏi bệnh”, anh chia sẻ.

Pares Momanyi, 30 tuổi, y tá giám sát tại quận Nyamira, Kenya

“Khi tôi vào cùng với họ, chúng tôi nói chuyện với nhau, tôi hỏi họ khỏe không? Họ cảm thấy thế nào? Họ có đau không? Họ cần tình yêu. Họ cần sự đảm bảo. Với những người tin vào Chúa, bạn cần khuyên họ tiếp tục vững tin. Ăn nhiều, uống nhiều. Bạn có thể nói nhẹ nhàng, xoa lưng họ, cầm lấy tay họ. Bạn sẽ muốn cởi mặt nạ bảo hộ và cho họ thấy bạn cũng thấu hiểu cảm xúc của họ nhưng bạn không thể”, cô tâm sự.

Steven Hatch, 45 tuổi, bác sỹ đến từ Boston, Mỹ

Bac sỹ Hatch là một chuyên gia bệnh truyền nhiễm và là cha của hai bé gái sinh đôi 13 tuổi.

“Cứ nửa đêm, tôi mơ thấy mình là bệnh nhân đang đi lại ở khu vực điều trị Ebola, tôi từng mơ đứng giữa khu điều trị mà không có trang phục bảo hộ. Nhưng tôi thích thức dậy vào buổi sáng, thích được đến đây. Tôi nghĩ chúng ta đang đem đến hy vọng cho những người ở đây”, anh chia sẻ.

Bah, 45 tuổi, nhân viên chôn cất

Bah có con gái 20 tuổi và con trai 5 tuổi, trước đây anh từng làm bảo vệ. Một trong những bạn thân của anh bị nhiễm Ebola và khi anh ấy qua đời, Bah giúp chôn cất bạn mình.

“Tôi đến đây để tìm kiếm công việc nuôi gia đình. Một số người e ngại đến đây và tôi chớp lấy cơ hội. Tôi làm việc tập trung. Tôi không nghĩ gì một khi tôi làm việc”, anh cho biết.

Yarmah J. Cooper, 30 tuổi, giám sát giặt là

Copper đang học trường Đại học Nông nghiệp trước khi Ebola khiến trường bị đóng cửa. Cô có hai con và hôn phu của cô cũng làm việc tại đây. Cô mong được đi học trở lại, được tiếp tục trồng lúa, khoai tây và khoai mỳ.

“Đầu tiên, tôi là nhân viên xử lý chất thải trong 1 tháng. Sau đó tôi được cất nhắc lên làm giám sát giặt là. Tôi thấy ổn. Tôi thấy đam mê công việc của mình. Tôi muốn cứu mọi người. Tôi lo lắng về sức khỏe của mình nhưng nhờ ơn Chúa, Chúa sẽ bảo vệ tôi”, cô chia sẻ.

James McGill Kiamue 23 tuổi, nhân viên phun khử trùng

Kiamue phun thuốc khử trùng tại các khu vực nguy hiểm cao như phòng bệnh, thùng rác và toilet. Anh còn phun khử trùng các tử thi và vật dụng đi kèm. Trước khi đại dịch xảy ra, anh là sinh viên Đại học ngành sinh học và hóa học. Anh có kế hoạch kết hôn và mong được làm bác sỹ.

“Mẹ tôi rất lo lắng khi tôi đến làm việc ở một bệnh viện điều trị Ebola. Mẹ tôi rất sợ. Tôi nói : “Mẹ, nếu chúng chỉ ngồi yên và không ai tình nguyện chiến đấu với Ebola thì Liberia sẽ thành thế nào? Chúng ta đang chết vì virus. Mẹ có thể chết vì Ebola, con có thể chết vì Ebola, chị con có thể chết vì Ebola và cả bố nữa. Tốt nhất là các tình nguyện viên được huấn luyện và chiến đấu với virus. Mẹ tôi bị thuyết phục, bà cho phép tôi đi làm. Nhưng bà luôn nhắc tôi nên cẩn thận”, anh chia sẻ.

Eric Dieudonne, 32 tuổi, điều phối viên nước, vệ sinh đến từ Moundou, Chad

Dieudonne làm việc trong Hiệp hội bác sỹ không biên giới đã nhiều năm. Và đã công tác ở nhiều quốc gia châu Phi.

“Ngoài kia mọi người rất sợ hãi. Khi mặc thiết bị bảo hộ, bạn sẽ bị nóng. Nhưng khi tôi quen rồi, tôi thích nghi được với nó. Tôi thường làm việc với nụ cười trên môi. Khi bạn làm một công việc bạn yêu thích, bạn sẽ mỉm cười. Đó là cách duy nhất để thành công”, anh chia sẻ.

George Beyan, 34 tuổi, bệnh nhân đã khỏi Ebola

Anh Beyan đã bị nghi nhiễm Ebola sau khi chăm nom một người bạn chết vì virus tử thần này. Ngày mà anh nhận được kết quả âm tính với Ebola thì vợ và con anh phải đi xét nghiệm. Lúc chụp ảnh này và tâm sự với phóng viên, anh chưa biết con trai anh dương tính với Ebola. Beyan tới khu vực điều trị Ebola chăm sóc con trai. Tuy nhiên, cậu bé chết vài ngày sau đó.

“Buổi sáng thức dậy, tôi cầu nguyện. Buổi chiều, tôi cầu nguyện. Buổi tối, tôi cầu nguyện. Tôi cầu nguyện để được khỏe hơn. Hôm qua họ cho tôi biết tôi không nhiễm bệnh. Tôi đã nhảy, tôi đã khiêu vũ”, Beyan chia sẻ mà không hề biết rằng trong khi anh đang vui sướng với kết quả của mình thì con trai anh đã bị nhiễm Ebola.

Junior Samuel, 8 tuổi, bệnh nhân đã khỏi Ebola

Ebola cướp đi sinh mạng của cha mẹ Samuel. Hiện giờ chú và dì chăm sóc cậu. Ngay khi được xuất viện, cậu mong được gặp lại anh chị em của mình

“Khi cháu đến đây, cháu rát yếu. Cháu thấy đau khổ. Cháu uống thuốc và luôn lắng nghe những người lớn tuổi hơn. Điều đó giúp cháu vững tin hơn”, cậu bé cho biết.


Theo NYT/ Khám phá

Nguồn tin: hatinhnews.com

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây