Chỉ vì ”bạo lực gia đình”Chúng tôi tìm về xã Bắc Sơn trong một ngày mưa xối xả. Căn nhà cấp bốn xập xệ lạnh lẽo của ông bà Dương Văn C, SN 1966, và Lê Thị V, SN 1966, khói hương vẫn còn nghi ngút trên bàn thờ của người xấu số.
Một phụ nữ tiều tụy với vành tang trắng trên đầu bước ra, khuôn mặt vẫn còn nét thảng thốt nhìn chúng tôi bằng ánh mắt vô hồn ráo hoảnh. Bà là vợ của nạn nhân trong vụ án và cũng chính là mẹ của đứa con mang tội tày trời Dương Đình Hân, SN 1995.
Bà kết hôn với ông C vào năm 1987. Sau nhiều năm chung sống, họ sinh được 3 người con, Hân là con trai út. Trước đây, gia đình bà V tuy rất nghèo nhưng hạnh phúc, luôn ngập tràn tiếng cười con trẻ.
Nhưng sự đói nghèo cứ dai dẳng bám riết lấy gia đình bà cũng như dân làng vùng Bắc Sơn. Có lẽ cũng tại cái nghèo mà ông C - chồng bà đâm ra nghĩ quẩn, cục cằn. Rồi ông tìm đến rượu để giải sầu, để quên đi thực tại của gia đình và bản thân. Rồi những cơn say cứ tăng dần lên. Không biết từ bao giờ ông C cứ say là chửi bới và rượt đuổi đánh đập vợ con tàn nhẫn. Những người con đã nhiều lần chứng kiến cảnh bố trở về trong cơn say, rồi thượng cẳng chân, hạ cẳng tay với mẹ của mình.
Khi tỉnh rượu, hình như ông C cũng ân hận và thương vợ con. Ông hứa với vợ con không say nữa, và lặng lẽ hơn. Cũng chính vì rượu đã khiến ông phải nhập viện nhiều lần. Vì vậy, vòng luẩn quẩn rượu, bệnh tật, nghèo đói cứ bám lấy gia đình ông bà.
Ngôi nhà cấp bốn toềnh toàng đã nghèo lại càng nghèo hơn, hạnh phúc gia đình không còn trọn vẹn, không khí trong nhà nặng nề hơn bởi hình ảnh người cha say xỉn suốt ngày. Mà quái ác là hễ cứ uống rượu vào là ông C mất hết tính người, như một con thú hoang, hết đánh vợ lại chửi con. "Bạo lực gia đình" cứ tiếp diễn từ năm này sang năm khác.
Bà V buồn sầu khi nói về bi kịch đau thương của gia đình mình. Ảnh: Thủy Tiên
Ngày định mệnh
Lúc 9h sáng 4-8-2012, ông C từ đâu ngật ngưỡng về nhà. Lúc đó bà V đang giặt quần áo, ông C chửi nhưng hình như bà đã quen với việc này nên lặng im. Và có thể sự nhẫn nhịn của vợ càng làm ông nổi điên hơn, ông lao vào bếp cầm lấy con dao dùng thái rau lợn rượt đuổi chém bà.
Biết con ma men đang làm chồng mình mất hết tính người, bà V Hoảng loạn bỏ chạy và kêu cứu, ông C chạy theo chém loạn xạ trong điên loạn. Bà bị chém một nhát vào vai chảy máu, rồi ngã xuống hố nước phía sau nhà.
Lúc này các anh chị đi vắng hết, chỉ còn lại mỗi mình Hân ở nhà. Thấy mẹ bị thương, lo sợ bố có thể gây ra chuyện lớn nên Hân lao ra ngăn ông C lại. Nhưng con ma men càng làm ông C trở nên hung hãn, lao vào đánh luôn cả Hân. Thấy bố như con thú, Hân vớ một chiếc gậy tre dài khoảng 70cm với ý định chống đỡ với con dao trên tay bố mình. Nhưng ông C vẫn lao tới, bổ con dao xuống người vợ, cây gậy tre trong tay Hân cũng vung lên theo phản xạ và trúng vào đầu ông C.
Cú vụt của Hân đã làm ông C gục ngay tại chỗ. Quá hoảng loạn, cả bà V và Hân cùng hô hào hàng xóm đến trợ giúp đưa ông C lên BV đa khoa tỉnh. nhưng do mất nhiều máu, vết thương ở chỗ quá hiểm nên ông C. đã tử vong.
Nỗi đau còn lạiDương Đình Hân bị CA huyện Thạch Hà ra lệnh bắt khấn cấp. Chiều 5-8-2012, ngày đưa tiễn ông C về nơi an nghỉ cuối cùng cũng là ngày CQCA ra tiếp quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can đối với Dương Đình Hân để lại rõ hành vi tội "Giết người trong trạng thái tinh thần bị kích động mạnh".
Cả làng ai cũng tiếc thương cho ông C đoản mệnh. Tội nghiệp cho Dương Đình Hân bởi từ trước đến nay Hân là đứa con ngoan. Cũng chỉ vì rượu mà một người chết, một người phải vướng vào lao lý khi tuổi đời còn rất trẻ.
Rồi đây Hân cũng bị pháp luật xử lý nghiêm minh. Nhưng còn sự giày vò, ân hận chắc chắn sẽ theo Hân suốt cả cuộc đời.
Giá như ông C là người cha mẫu mực, chính quyền địa phương mạnh tay, cương quyết hơn với nạn bạo hành gia đình thì nỗi đau này đâu đổ xuống nhà bà V. Và trong mỗi chúng ta, ai cũng sống tốt hơn, có trách nhiệm hơn với gia đình của mình thì chắc chắn, những bi kịch này không thể xay ra.
Theo phapluatxahoi.vn