Có lẽ điều khiến chúng tôi không thể nào quên khi tới thăm gia đình chị đó là hình ảnh người phụ nữ gầy, bé nhỏ, khắc khổ đang di chuyển từng bước đi bằng hai bàn tay hết sức khó khăn và nặng nhọc.
Nói về hoàn cảnh của chị Hoa thì ai cũng xót xa, thương cảm. Từ ngày sinh ra chị đã phải chịu cảnh tật nguyền: đôi chân teo tóp, phải di chuyển bằng tay. Bố mẹ nghèo suốt ngày ốm đau lại đông con nên cuộc sống gia đình luôn trong tình trạng túng quẫn, thiếu thốn.
Chị Hoa là con cả, trong gia đình có 6 anh em. Bố của chị là ông Trần Đức Hường suốt ngày đau yếu, bệnh tật nên cuộc sống của cả gia đình dựa vào người mẹ là bà Nguyễn Thị Oanh.
Rồi những đứa em của chị Hoa cũng lập gia đình rồi ở riêng nhưng ai cũng nghèo rớt mồng tơi.
Còn bản thân chị, vì biết rõ thân phận hẩm hiu của mình nên đến cái ước mơ chính đáng của người phụ nữ là có một người chồng, những đứa con chị cũng không dám nghĩ tới. Chị sống nhờ vào tình yêu thương, chở che của bố mẹ.
Bố mẹ chị ngày một già yếu không thể kiếm đủ tiền để trang trải cho cuộc sống nữa. Hằng đêm nằm bên mẹ, nghe những tiếng thở dài khó nhọc của người mẹ, chị Hoa lại nằm lặng lẽ, đôi mắt đẫm lệ. Rồi chị xin bố mẹ cho học làm nghề bánh đa. Nhờ lòng quyết tâm, cần mẫn, chịu khó, những chiếc bánh đa chị làm ngày một hoàn thiện. Và rồi cũng từ đó, cuộc sống của gia đình chị Hoa trông chờ vào những mẻ bánh của chị. Hằng ngày chị phải dậy từ 3h-4h sáng để làm bánh rồi đi hàng chục cây số để giao bánh cho các cửa hàng.
“Mỗi ngày đi hàng chục km chỉ kiếm được 30 đến 40 nghìn nhưng lúc đó chị vui lắm. Vui vì mình đã tự kiếm tiền và có thể phụ giúp một phần cho bố mẹ”, chị Hoa kể lại.
Tưởng chừng cuộc sống êm đềm, bình yên ấy sẽ được kéo dài nhưng nào ngờ bi kịch lần lượt ập đến với chị. Năm 2005, sau một cơn bạo bệnh mẹ của chị đã qua đời. Đó là cú sốc lớn đối với cuộc đời chị. Bởi từ lúc sinh ra đến bây giờ mẹ luôn là nguồn động viên, chỗ dựa vững chắc của chị. Cố nén nỗi đau, chị tiếp tục lao vào làm việc, giao bánh, không quản đường nắng xa xôi. Chị mong kiếm thêm chút tiền để lo cho người cha già đau yếu của mình.
Có lẽ cái may mắn nhất của cuộc đời chị là vào năm 2006, khi được Phòng Lao động- Thương binh và Xã hội huyện Nghi Xuân tặng một chiếc xe lắc tay để chị đi bán bánh đa. Từ đây công việc giao bánh đa của chị cũng đỡ phần vất vả hơn.
Cứ đều đặn hằng ngày tầm 3 – 4h sáng người dân xã Xuân Đan lại nghe tiếng cót két phát ra từ chiếc xe lắc tay của chị Hoa đi giao bánh.
“Nhờ có chiếc xe lắc mà chị đi lại được dễ dàng hơn. Nhiều nhà hàng, chủ quán biết hoàn cảnh của chị nên cũng nhờ chị đi đưa bánh cho họ. Mỗi ngày chị cũng kiếm được 50 đến 70 nghìn đồng. Từng đó cũng đủ để hai bố con chị trang trải cuộc sống hằng ngày”, chị Hoa thật thà chia sẻ.
Thế nhưng những ngày tháng ấy chẳng kéo dài được bao lâu, vào cuối năm 2015, người cha cũng đã trút hơi thở cuối cùng để chị côi cút, bơ vơ. Lúc đó, chị như sụp đổ hoàn toàn.
Bố mẹ lần lượt bỏ chị mà đi, rồi “người bạn tri kỷ”- chiếc xe lắc, đã gắn bó với chị gần 10 năm cũng hư hỏng, không còn sử dụng được nữa khiến cuộc sống của chị rơi vào cảnh bế tắc.
“Giờ chiếc xe lắc tay họ tặng đã hư hỏng, không sửa được nữa chú ạ. Từ giờ về sau không biết chị lấy gì để đi giao bánh, cuộc sống của chị sẽ đi về đâu?”, những câu than thở của chị Hoa thật đau đớn.
Tới thăm gia đình chị chứng kiến cảnh chị di chuyển từng bước đi bằng hai bàn tay hết sức khó khăn và nặng nhọc khiến ai cũng xót xa, ngậm ngùi.
Trong căn nhà nhỏ rách nát, xiêu vẹo mà bố mẹ để lại cho chị vẫn còn nghi ngút khói. Trong căn nhà chỉ có một vật dụng duy nhất đó là chiếc chõng tre cũ nát mà chị dùng để làm nơi để ngủ.
“Giờ đến tiền ăn hằng ngày cũng không có lấy đâu ra tiền mua sắm hả chú. Các em ai cũng nghèo khổ, biết cảnh chị tàn tật mà chỉ biết động viên nhau vài câu rồi ôm nhau khóc mà thôi”, chị Hoa nghẹn ngào kể về cuộc đời hẩm hiu của mình.
Lúc chúng tôi ra về, chị Hoa cứ bấu víu lấy chúng tôi. Chị nói ước mơ có được một chiếc xe lắc tay để chị đi giao bánh, để kiếm tiền trang trải cuộc sống.
Đối với nhiều người để có được chiếc xe không hề khó khăn, nhưng đối với hoàn cảnh của chị Hoa là cả một vấn đề lớn. Rồi sau này ốm đau, chị Hoa sẽ sống như thế nào với đôi chân bị teo, quắp lại!?.
Hoàn cảnh của chị Hoa đang rất cần sự chia sẻ, giúp đỡ của các nhà hảo tâm, bạn đọc gần xa để chị bớt thiệt thòi, đau khổ.
Nguồn tin: hatinhnews.com
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn