Một trong những nội dung của dự luật sửa đổi được nhiều người dân quan tâm là mức hỗ trợ chi trả tiền gửi có vượt hạn mức hay dừng ở không quá 75 triệu đồng/cá nhân như quy định hiện hành một khi ngân hàng phá sản.
Đại biểu Hà Sĩ Đồng (Quảng Trị) đề nghị luật cần phải làm rõ có chi trả đủ tiền gốc và lãi cho người gửi tiền hay không khi xử lý ngân hàng yếu kém.
Ông Đồng cho rằng nếu không chi trả vượt mức chi của bảo hiểm tiền gửi là 75 triệu đồng/người thì sẽ ảnh hưởng đến tính an toàn của hệ thống.
Cùng quan điểm, đại biểu Bùi Thị Quỳnh Thư (Hà Tĩnh) cho rằng mức quy định chi trả của bảo hiểm tiền gửi tối đa là 75 triệu đồng không có ý nghĩa thực tiễn khi người gửi đến hàng tỉ đồng, vì thế cần phải xem xét kỹ quy định này.
ĐB Nguyễn Thị Lệ Thuỷ (Bến Tre) cho rằng việc sửa lần này vẫn mang tính chắp vá, chưa toàn diện. Luật cần xác định bảo vệ quyền lợi của người gửi tiền là ưu tiên số 1 vì tiền gửi của dân cư chiếm 85% vốn huy động của ngân hàng, có thể coi là cổ đông đặc biệt của ngân hàng. Theo ĐB Thủy, tỉ lệ chi trả người gửi tiền phải tương ứng với tiền gửi thay vì gửi 100 triệu cũng được bồi thường 75 triệu đồng, gửi 10 tỉ đồng cũng nhận 75 triệu đồng.
Đại biểu Bùi Thanh Tùng (Hải Phòng) nhắc lại chuyện ông đã phát biểu tại kỳ họp thứ 3 của hồi tháng 5 rằng Dự thảo luật có quy định cụ thể về biện pháp hỗ trợ chi trả về hạn mức chi trả cho người gửi tiền khi thực hiện phá sản ngân hàng yếu kém.
Tuy nhiên, ông Tùng nói rằng đến dự thảo luật kỳ này thì lại không có quy định này nữa và băn khoăn "quyền lợi của người gửi tiền sẽ được xử lý như thế nào khi phá sản ngân hàng"?
Ông Tùng cho rằng theo quy định kinh nghiệm quốc tế, nhiều nước không cho phá sản tổ chức tín dụng để đảm bảo quyền lợi cho người gửi tiền. Còn dự thảo luật đưa ra phương án phá sản sẽ là phương án cuối cùng xử lý tổ chức tín dụng yếu kém.
Đại biểu Nguyễn Văn Thắng (Hà Nội, Chủ tịch HĐQT Ngân hàng Vietinbank) cho biết, về vấn đề hỗ trợ chi trả tiền gửi vượt hạn mức cho người gửi tiền khi phá sản ngân hàng, tại kỳ họp thứ 3, Chính phủ đã trình 2 nội dung. Một là cho phép Chính phủ và Ngân hàng Nhà nước (NHNN) được sử dụng cho vay đặc biệt với lãi suất đặc biệt để hỗ trợ ngân hàng phá sản chi trả cho người gửi tiền sau khi bảo hiểm tiền gửi đã chi trả. Hai là có cơ chế hỗ trợ từ ngân sách trong trường hợp các khoản cho vay đặc biệt không thu hồi được sau khi thanh lý tài sản. Nhưng trong báo cáo giải trình tiếp thu của Uỷ ban Thường vụ Quốc hội kỳ này đã thay thế nội dung này và giao Chính phủ quyết định biện pháp đặc biệt nhằm đảm bảo an toàn hệ thống ngân hàng, đảm bảo an ninh tiền tệ...
"Tôi thấy quy định như trên chưa rõ ràng có thể khó khăn cho thực hiện. Vì khái niệm biện pháp cho vay đặc biệt chưa rõ là biện pháp gì, có bao hàm cho vay bắt buộc không. Nếu có thì cũng chưa đầy đủ vì khi đã đồng ý để Chính phủ cho vay đặc biệt có thể xảy ra tình trạng sau khi cho vay không đủ thu hồi về. Lúc đó xử lý như thế nào" - ĐB Nguyễn Văn Thắng nói và phân tích thêm: "Trong trường hợp cho vay đặc biệt nhưng không thu hồi đủ thì tiền thiếu hụt sẽ phải xin ý kiến Quốc hội. Tiền đã đưa ra để chi trả cho người gửi rồi, nếu Quốc hội đồng ý thì ai chịu trách nhiệm trong khoản vay không thu hồi được?".
Cho phá sản ngân hàng chỉ là giải pháp cuối cùng Phương án cho phá sản ngân hàng chỉ là một trong năm giải pháp được quy định trong dự thảo luật để Ngân hàng Nhà nước có thể xử lý một ngân hàng yếu kém, nhằm bảo vệ người gửi tiền và an toàn hệ thống. Theo đó, một ngân hàng bị kiểm soát đặc biệt là được đặt dưới sự kiểm soát trực tiếp của Ngân hàng Nhà nước và được cơ cấu lại theo các phương án: phục hồi; sáp nhập, hợp nhất, chuyển nhượng toàn bộ cổ phần, phần vốn góp; giải thể; chuyển giao bắt buộc; phá sản. Chính phủ đề xuất đưa vào luật các phương án này để có nhiều lựa chọn, cơ sở pháp lý nhằm củng cố, đưa hệ thống ngân hàng trở lại hoạt động lành mạnh. Các giải pháp này được xem là "sau cùng" bởi trong quá trình hoạt động, Ngân hàng Nhà nước còn có rất nhiều quy định kiểm soát khác nhau để ngân hàng hoạt động an toàn, đúng hướng. |