Rời phố núi xứ Voi (Kỳ Anh) chúng tôi đến với bãi biển Xuân Thành (Nghi Xuân, Hà Tĩnh). Những ngày cuối xuân, chớm hè, thời tiết nơi đây vẫn còn khá mát mẻ nếu không nói là hơi se lạnh.
Thông thường, thời điểm này các bãi biển vô cùng vắng khách. Thế nhưng, Xuân Thành lại không như vậy. Một số quán giải khát, nhà nghỉ khách vẫn ra vào thường xuyên.
Hai cô gái đứng trong quán Hương Q. vẫy tay mời chúng tôi. Quán chỉ có 3 người phục vụ, chủ quán là một trung niên khoảng 35 tuổi, nhanh nhẹn và dễ gần. Vừa pha trà, anh vừa hỏi: "Các anh chắc từ Hà Nội vào? Về Hà Tĩnh mà không về Xuân Thành là thiệt thòi lắm đấy".
Thấy bọn tôi tỏ vẻ ngờ ngợ, chủ quán tiếp lời: "Nếu các anh đi "tốc hành" loại bình dân thì 100.000 đồng/lượt, cả tiền phòng. Còn nếu thích loại trẻ đẹp thì giá cao hơn. Riêng loại còn trinh nguyên nếu muốn cũng vẫn có".
Thấy lạ, tôi hỏi: "Thế hàng ở đâu?". Gã thanh niên nở nụ cười chế giễu pha chút cảm thông: "Miễn có hàng cho các anh vừa ý là được chứ ở đâu hỏi làm gì. Nếu các anh muốn, tôi sẽ gọi đến cho các anh xem qua, không thích có thể đổi".
![]() |
Biển Xuân Thành, nơi tệ nạn mại dâm ngầm hoạt động. |
Ngồi uống nước chưa đầy 5 phút, bên ngoài 3 cô gái ngồi trên một chiếc xe máy lao thẳng vào quán. Biết đó là "hàng", một đồng nghiệp của chúng tôi gọi chủ quán lại nói nhỏ câu gì đó, rồi tất cả chúng tôi đứng dậy chào chủ quán, tiếp tục hành trình "đi tìm sự thật".
Lần này chúng tôi không vào quán giải khát mà đi đến 1 nhà nghỉ bình dân. Thấy chúng tôi gọi phòng nghỉ, ả chủ quán lấy làm lạ, ngơ ngác đáp: "Ở đây chỉ nghỉ nhanh chứ không cho thuê phòng qua ngày. Đã đánh đường đến đây chắc là có mục đích rồi chứ... Ai lại ngủ ngáy ở đây cho lạnh".
Khi chúng tôi vừa ngồi xuống chiếc bàn lễ tân, một thanh niên chừng 25 tuổi bước lại hỏi: "Các anh hát karaoke, mát xa hay giải trí? Ở đây có rất nhiều em cho các anh lựa chọn. Nếu các anh thích, bọn em không tính tiền phòng đâu, giá chỉ 100.000 đồng/người thôi".
Như thường lệ, tôi xung phong đi vào trước. Nhìn bên ngoài, đó vẫn là những phòng nghỉ được xây bình thường, tách bạch. Tuy nhiên, phía bên trong, tất cả các phòng đều thông nhau bằng một hành lang chung rất đặc biệt.
Khi tôi bước vào phòng cũng là lúc chủ quán bấm ngay ổ khoá bên ngoài. Thấy tôi giật mình thắc mắc, Liên, cô gái ở cùng phòng với tôi giải thích: "Anh yên tâm đi, phải làm như vậy để ngụy trang chứ. Tí nữa chúng ta sẽ ra bằng con đường này". Vừa nói, Liên vừa chỉ tay về phía cuối của dãy hành lang chung…
Còn nữa...
Nguồn tin: hatinhnews.com
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn