Nhiều năm nay, tuyến đường Hải Phòng - Hải Dương đã quá quen thuộc với hai con người lấy bụi bặm đường phố làm kế sinh nhai. Từ chỗ dựa vào nhau mà sống, anh xe ôm và chị bán gà nảy sinh tình cảm "ngoài chồng, ngoài vợ" khiến nhiều người dị nghị...
Người chồng tốt bụng bị “cắm sừng”
Mới đầu nghe những lời bàn tán nhỏ to của hàng xóm về mối quan hệ "anh anh, em em" giữa vợ mình với anh Tiến xe ôm, anh Điệp đều bỏ ngoài tai và cho rằng đây là những lời đồn ác ý của kẻ ngồi lê đôi mách. Vì đã một lần đổ vỡ trong hôn nhân nên anh Điệp quá thấu hiểu hạnh phúc gia đình quan trọng như thế nào đối với một con người.
"Vợ mình rất ghét chuyện trai gái bồ bịch, lại quê mùa một cục, chẳng có cớ gì lại đi cặp bồ với ông xe ôm kém chồng mọi thứ từ ngoại hình đến sức khỏe, tiền bạc?" - Điệp tự trấn an mình.
Nghe một người nói không tin, nghe nhiều người nói vợ mình có tình cảm với anh xe ôm, trong lòng Điệp không được vui. Tuy không nói ra, nhưng trong sâu thẳm tâm hồn anh bắt đầu gợn lên những làn sóng hoài nghi.
Âm thầm tìm hiểu, Điệp mới hay gã xe ôm này đã từng quan hệ bất chính với một người đàn bà và bị vợ bắt quả tang. Sau lần ầm ĩ đó, gã xe ôm vẫn chứng nào tật nấy, gặp cô gái nào xinh đẹp cũng mắt la mày liếc, buông lời tán tỉnh. Buồn rằng, vợ Điệp cũng nằm trong số đó.
Các cụ xưa có câu "chim sợ cành cong", Điệp luôn lo sợ hạnh phúc vợ chồng sẽ lại một lần nữa tuột khỏi tay mình. Là người chồng hiền lành, tế nhị, nhân lúc vợ chồng đầu gối, tay ấp, Điệp nhẹ nhàng khuyên nhủ vợ không nên đi giao hàng với anh Tiến xe ôm nữa, tránh lời đàm tiếu của người đời, ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình.
Đáp lại sự chân tình của chồng, vợ Điệp vẫn khăng khăng không có quan hệ tình cảm gì với anh Tiến xe ôm. Nghe vợ nói, Điệp chỉ còn biết nín nhịn (vì chưa có bằng chứng xác thực chuyện vợ bồ bịch), nhưng trong tâm can quyết chí tìm ra sự thật chuyện này.
Cái kim trong bọc có ngày lòi ra, Điệp chẳng phải đợi lâu, "cơ hội" đến với anh một cách bất ngờ. Hôm đó, vợ anh lại nhờ Tiến chở xe máy đi Hải Dương giao hàng và hẹn với chồng con chiều tối về nhà.
Thoắt cái, mặt trời đã đi ngủ. Đêm khuya khoắt, ánh trăng chiếu sáng vằng vặc đầu ngõ, Điệp ngồi bên mâm cơm tối nguội tanh, nguội ngắt đợi vợ với bao điều phiền muộn trong đầu.
Đêm đó, vợ Điệp không về nhà, người chồng thao thức không ngon giấc. Sáng sớm hôm sau, biết vợ đang ở nhà bố mẹ đẻ, Điệp phi đến ngay mang theo một câu hỏi cần lời giải đáp: "Tối qua vợ ngủ ở đâu, với ai?".
Thành kẻ giết người trong bữa nhậu
Vừa trông thấy chồng, Mây lúng túng như gà mắc tóc, nói lý nhí: "Hôm qua xe máy anh Tiến hỏng, nên em không về nhà được, phải ngủ lại ở Hải Dương".
Đúng bữa cơm, mẹ Điệp mời Tiến cùng ăn cơm với gia đình cho vui. Mặc dù đang trong lúc giận dữ sôi máu vì nghi ngờ vợ ngoại tình với người đang đứng trước mặt mình, Điệp cố nín nhịn sự bực tức, ngồi xuống mâm cơm trong tâm trạng rối bời. Người buồn lấy rượu giải sầu, Điệp cạn hết chén này đến chén khác.
Trong mâm cơm gia đình, chỉ có người vợ biết chồng mình đang giận bầm gan tím ruột. Sẵn có tí men trong người, máu ghen trỗi dậy, Điệp nhìn thẳng vào mặt Tiến, hỏi: "Sao tối hôm qua không chở vợ tôi về nhà? ". Tiến đáp giọng ấp úng: "Xe hỏng, nhỡ phà không về được". Nghe Tiến nói, cơn tức giận của Điệp được dịp bốc hỏa. Nhanh như cắt, Điệp túm cổ Tiến, gằn giọng: "Từ Hải Dương về nhà tao làm gì có phà. Chúng mày ngủ với nhau ở đâu? ". Tiến sợ hãi, mặt tái dại đi, nói lắp bắp thú nhận chuyện tình cảm với vợ Điệp.
Tai Điệp ù đi, trái tim người chồng bị phụ tình như bị bóp nghẹt, trong cơn tức giận thấu tim gan, Điệp vớ lấy con dao nhọn cắt chanh trên mâm, đâm liên tiếp mấy nhát vào tình địch, khiến mọi người trong nhà bàng hoàng, thất kinh. Tiến đã tử vong ngay sau đó vì mất máu cấp.
Kể lại câu chuyện buồn của đời mình, phạm nhân Nguyễn Văn Điệp (SN 1962, quê ở huyện Thủy Nguyên, Hải Phòng) đang thụ án tại trại giam Xuân Nguyên (Hải Phòng) không giấu nổi cảm xúc tội lỗi do mình gây ra trong lúc tức giận. Kết cục của cơn cuồng ghen là bản án tù chung thân.
Trong trại giam, Điệp không thể nào quên được ánh mắt của bà nội 113 tuổi nhìn mình khi ở phiên tòa. Đôi mắt ấy chứa đựng biết bao cảm xúc khó nói thành lời. Bà tần tảo chăm sóc Điệp suốt mấy chục năm qua. Điều phạm nhân Điệp ân hận nhất là không bao giờ được nhìn thấy đôi mắt của bà nội nữa, bởi bà đã quy tiên không lâu sau ngày cháu nội vào trại giam.
Nhớ bà nội, quá khứ buồn về người vợ đầu lại hiển hiện trong tâm trí phạm nhân Điệp. Bố mẹ ly hôn sớm, 11 tuổi, Điệp cùng ba anh chị em về sống với bà nội. Bốn đứa cháu lớn lên trong vòng tay nuôi dưỡng của ông bà nội.
Đến tuổi trưởng thành, Điệp được ông bà nội đứng ra tổ chức lễ cưới. Sống với ông bà nội, vợ chồng Điệp sinh liền hai con (một trai, một gái). Hạnh phúc đến với gia đình nhỏ bé này chẳng tày gang, giữa cháu dâu và ông bà nội nảy sinh mâu thuẫn.
Cô cháu dâu ngày một hỗn láo với bà nội. Sức chịu đựng nào cũng có giới hạn của nó, khuyên răn vợ nhiều lần không được, Điệp quyết định ly hôn vợ để giữ tròn đạo hiếu với ông bà...
Kể đến đây, Điệp nhìn xa xăm như tìm kiếm một điều gì đó, phải chăng là nỗi khắc khoải với quá khứ buồn, hay phận đời hẩm hiu của mình? Một con người lương thiện, chỉ vì phút nóng giận nhất thời đã phải trả giá quá đắt về tội giết người...
Nguồn tin: hatinhnews.com
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn