Hồi ức kinh hoàng của cô gái bị chôn sống, cưỡng bức tập thể

Thứ năm - 08/06/2017 09:59
(Hatinhnews) - Chỉ vì tò mò muốn biết “mùi đời”, 2 tên này đã thực hiện hành vi đồi bại với một người phụ nữ. Để xóa dấu tích, bọn chúng tìm cách giết và chôn nạn nhân nhưng không thành.

1 lần phạm 3 tội

Cả hai còn rất trẻ, Tô Thành Hận sinh năm 1991, còn Trần Xuân Cảnh sinh năm 1993. Cùng quê miền Tây sông nước gia cảnh nghèo khó, phải nghỉ học sớm để kiếm tiền phụ giúp gia đình nên khi vào làm công nhân tại cơ sở Bảo Thanh (TP. HCM), Hận và Cảnh nhanh chóng trở thành bạn thân. Những lúc nhàn rỗi, mọi người thường vẫn hay trêu chọc nhau về “chuyện ấy”, khiến hai cậu trai mới lớn luôn bị ám ảnh. Khi cơ hội nếm trải “mùi đời” đến với chúng cũng là sự mở đầu cho những chuỗi ngày trong tù của cả hai.

Khuya ngày 16/1/2011, sau một ngày làm việc vất vả, mọi người rủ nhau ăn nhậu. Khoảng 2h sáng, vì đã ngấm hơi men nên tất cả đi ngủ, riêng Hận vẫn còn thao thức. Hận gọi cảnh dậy, rủ đi tìm gái mại dâm để “khám phá”. Cảnh cũng muốn đi nhưng không có tiền. Thấy vậy, Hận liền bảo: “Chuyện ấy để tao lo”!

Đối tượng Tô Thành Hận và đối tượng Trần Xuân Cảnh tại cơ quan điều tra.

Cả hai đi đến khu vực có nhiều gái mại dâm, Hận và Cảnh đứng đợi. Chờ mãi khoảng 15 phút chẳng thấy bóng cô gái nào, cả hai quyết định ra về. Ngay lúc đó, chị Âu Thị Ngọc M. (huyện Bình Chánh) đi ngang qua. Ngỡ đó là gái mại dâm, Hận níu tay Cảnh đứng dậy, chạy theo, chòng tay qua vai tán tỉnh: “Đi không em?”. Đêm khuya, lại có hai thanh niên có những hành động sàm sỡ, chị M. vội gạt tay, bước nhanh trong sợ hãi.

Thấy hành động của chị M., cả Hận và Cảnh đều biết không phải là đối tượng mình đang tìm, tuy nhiên lúc này hơi men đã ngấm, lòng khát dục nổi lên, chúng liền nghĩ đến chuyện hiếp dâm để thỏa mãn thú tính. Hận nhào đến dùng một tay bịt miệng, còn tay kia ôm ngang hông chị M. kéo nằm xuống đất. Hoảng sợ, chị M. la lớn kêu cứu.

Sợ bị phát hiện, Hận tát mạnh vào mặt chị M. bảo: “Mày có im lặng không?”. Thấy chị M. vẫn la lớn, Hận liền bóp cổ và bảo: “Mày còn kêu tao sẽ giết”. Chị M. vẫn cố la, nhưng âm thanh đã bị tắt nghẹn. Lợi dụng cơ hội, hắn lôi “con mồi” của mình vào bãi cỏ gần nơi làm việc. Hận dùng tay lột áo quần của chị M. và bảo Cảnh trói tay và bịt mặt chị M. lại. Thấy trong áo chị M. rơi ra một xấp tiền, Hận vội nhặt bỏ vào túi mình, sau đó, Hận bảo Cảnh giữ tay chị M., để hắn thực hiện hành vi đồi bại. Khi đã thỏa mãn, Hận ra dấu cho Cảnh thực hiện hành vi giao cấu.

Trong khi Cảnh đang hiếp dâm chị M. thì có một bóng người tới. Hận và Cảnh vội vã kéo chị M. vào sâu trong mảnh đất trống. Tại đây, chúng tiếp tục thực hiện hành vi đồi bại lần thứ 2. Đau đớn, chị M. van xin bọn chúng buông tha, nhưng chị vừa mở miệng, Hận đã dùng tay bóp mạnh vào cổ chị. Sau khi thỏa mãn thú tính, Hận nảy sinh ý định giết chị M. để bịt đầu mối. Hận ghé tai Cảnh nói nhỏ: “Nếu nó không chết thì tao với mày chết”. Nói là làm, Hận ra tay bóp cổ nhiều lần cho đến khi nạn nhân bất động. Đưa tay lên mũi, thấy nạn nhân không còn thở, nghĩ chị M. đã chết, cả hai khiêng chị vào trong căn nhà có mái tôn gần đó để chôn. Khi Cảnh đi tìm vật dụng đào đất thì Hận dùng tay lấp cát lên người chị M.. Đúng lúc đó có ánh đèn pin rọi vào, sợ bị phát hiện, cả hai vội vàng bỏ chạy.

Trước đó, nghe tiếng động lạ bên bãi đất trống cạnh nhà, ông Hồ Văn Tươi liền cầm đèn pin đi kiểm tra. Thấy hai bóng người vụt chạy, nghĩ là bọn trộm cắp vặt nên ông quay lưng bỏ vào nhà. Bỗng ông nghe thấy tiếng rên khe khẽ phát ra từ căn nhà ở cuối bãi đất trống. Tiến đến xem, ông hoảng hốt khi phát hiện đó là tiếng thoi thóp của cô gái không mảnh vải che thân bị lấp nửa người dưới cát. Được đưa đi cấp cứu kịp thời, nạn nhân đã may mắn thoát chết.

Ngay sau đó, công an đến khám nghiệm hiện trường. Sáng hôm sau, với những vật chứng thu thập được cùng với lời khai của chị M., Hận và Cảnh đã bị bắt.

Hồi ức đớn đau

Thời gian trôi qua khá lâu nhưng khi ngồi trên ghế dành cho người bị hại, chị M. vẫn không dám nhìn thằng vào hai tên “yêu râu xanh” đã hiếp dâm, cướp của và định giết mình. Sau một hồi động viên, chị mới đồng ý trải lòng với chúng tôi.

Chị M. cho biết, do làm ở lò mổ heo, nên sáng nào, chị cũng phải dậy lúc nửa đêm. Phải thường xuyên đi qua nơi vắng vẻ, dù rất sợ nhưng vì miếng cơm manh áo, chị đành chấp nhận. Mỗi lần đi ngang qua khu vực này, chị lại cố gắng bước thật nhanh, nhưng rồi cái đêm kinh hoàng ấy vẫn xảy ra.

Đến bây giờ, khi nhắc lại chuyện cũ, chị M. vẫn còn chưa hết hoảng loạn. Chị nhớ lại, đêm đó, hai gã sát nhân đã bóp cổ chị rất nhiều lần. Vì quá nhục nhã, có lúc, chị đã định buông xuôi. Nhưng khi quyết định từ bỏ tất cả, hình ảnh của chồng và con lại xuất hiện, giúp chị hướng đến sự sống. Dù đau đớn, nhưng khi thấy một trong hai tên đưa tay lên mũi, chị đã cố gắng nín thở thật lâu với hy vọng chúng nghĩ mình đã chết thì sẽ vứt lại để có cơ hội trốn thoát. Sau khi tên đó thả tay ra, dù rất mệt nhưng chị cũng không dám thở mạnh.

Lúc chúng kéo chị vào trong nhà mái tôn, chị cảm nhận rất rõ từng thớ thịt của mình bị rách nát. Đau lắm, nhưng cũng không dám la, chỉ cắn răng chịu đựng. Lúc này, vì đã nghe hai tên này nói sẽ giết mình nhưng trong thâm tâm, chị vẫn cầu nguyện trời phật phù hộ cho mình. Chị bảo: “Có lẽ ông trời đã nghe thấu lời cầu nguyện nên mới đưa đẩy bác Tươi thức giấc, đi ra ngoài, rọi đèn pin và đã cứu được mạng sống của tôi”. Chị còn chia sẻ: “Tôi đội ơn bác Tươi suốt cuộc đời này”.

Suốt cuộc trò chuyện với chúng tôi, chị M. luôn tỏ thái độ cảm phục chồng. Sau khi xảy ra chuyện, chị luôn cảm thấy có lỗi với chồng, sợ chồng sẽ bỏ mình. Trong thời gian chị nằm viện, anh túc trực bên giường bệnh và dành những lời an ủi chị càng thêm cảm động. Không những thế, anh lại luôn tự trách mình đã để vợ đi qua đoạn đường vắng một mình trong đêm. Sau chuyện buồn đó, anh càng yêu thương chị hơn.

Câu chuyện dang dở thì tiếng chuông báo hiệu bắt đầu phiên tòa. Lúc HĐXX công bố cáo trạng, thỉnh thoảng ở phía dưới phòng xử lại có tiếng kêu thảng thốt, phẫn nộ trước hành động tàn ác của hai kẻ sát nhân. Đứng trước vành móng ngựa, Hận tỏ ra lo sợ, không dám nhìn lên chủ tọa mà luôn cúi gằm mặt. Hai tay hắn đan xéo vào nhau, chân run run. Khi trả lời phỏng vấn, những giọt nước mắt hối hận đã rơi.

Cảnh lại khác biệt hoàn toàn, hắn không một chút hối hận mà vẫn tỏ ra khá bình thản. Trong lúc thẩm tra, Cảnh luôn dùng mọi lời lẽ để đổ mọi tội lỗi lên đầu Hận. Không chỉ thế, hắn cho rằng mình chỉ phạm tội hiếp dâm và không phạm tội giết người vì không đồng tình, cũng không hành động với bạn của mình. Trong khi đó, lời khai của Hận và của chị M. thì hoàn toàn khác biệt, Cảnh có tham gia hành động định giết chị M. Không khuất phục, Cảnh vẫn một mực kêu oan và đưa ra nhiều lời khai, tình tiết mâu thuẫn nhau. Cuối cùng, HĐXX quyết định hoãn phiên tòa bởi nhận thấy vụ án này còn có nhiều điều chưa rõ ràng, cần được bổ sung điều tra để khi tuyên án được đúng người đúng tội.

Theo Đời Sống & Pháp Luật

Nguồn tin: hatinhnews.com

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây