Nghẹn ngào lá thư "Gửi tới em trai tôi ở thiên đường tuyệt đẹp"

Thứ ba - 01/05/2018 20:38
Bức thư của một người chị gái gửi tới cậu em trai đã mất lấy đi nước mắt của rất nhiều cộng đồng mạng.
Lang thang trên mạng, chúng tôi vô tình bắt gặp những dòng tâm trạng của cô gái Bùi Thị Vui (quê Hồng Lĩnh, Hà Tĩnh). Người đã chiến thắng trong kỳ thi đại học vừa qua, và chính thức là tân sinh viên K33, chuyên ngành Thông tin Đối ngoại, Khoa Quan hệ Quốc tế, Học viện Báo Chí và Tuyên Truyền. 
 
Bức thư là nỗi nhớ cậu em trai bé nhỏ, đáng yêu, đang sống hạnh phúc trên thiên đường. Bức thư cũng là  niềm vui: “Khi đó là cái ngày mà chị đã làm được, và chị đã thành công rồi. Giờ đây chị là sinh viên trường Báo. Chị hạnh phúc lắm và chị biết trong thành công của chị luôn có bóng hình em”. 
 
Chúng tôi xin trích lại nguyên văn toàn bộ bức thư!
 
Bức thư gửi tới em trai tôi ở thiên đường tuyệt đẹp!
 
Gửi chàng trai mãi bé bỏng trong lòng tôi!
 
Chào chàng trai của chị! Lâu lắm rồi chị em mình không được nói chuyện với nhau. Chị nhớ em rất nhiều. Tất cả nỗi nhớ bấy lâu nay chị xin được gửi vào từng trang giấy này, nhờ ngọn gió kia đưa tới thiên đường tuyệt đẹp, nơi có chàng trai của chị đang sống hạnh phúc.
 
Chị làm được rồi chàng trai ạ! Chị muốn báo cho chàng trai của chị biết, chị đã thành công rồi! Giờ đây chị đã là sinh viên của Học viện Báo chí! Chị hạnh phúc lắm! Và chị biết trong thành công của chị luôn có bóng hình của em!
 
Chị còn nhớ như in ngày định mệnh ấy, ngày mà chị em mình xa nhau mãi mãi. Đó là ngày hạnh phúc trọn vẹn cuối cùng cũng là ngày đau khổ nhất cuộc đời chị. Cuộc sống chưa bao giờ như chị em mình mong muốn. Chúng ta đã từng ước về một cuộc sống êm đềm cùng bố mẹ. Nhưng hạnh phúc chưa bao giờ mỉm cười với chị em mình, em nhỉ? Cuộc sống của chị gần như dập tắt khi chị mất em, mẹ ở xa. Bao lâu nay bố không ở gần, mình em là chỗ dựa của chị. Em mất đi, bầu trời kia đâu còn có màu xanh? Cái giây phút ấy, chị ôm em giữa rừng núi bao la. Chị hét lên nhưng sao không ai đáp trả. Em lạnh ngắt trong vòng tay của chị, sao không ai cứu em? Sao con người ta nhẫn tâm đến thế, để giờ đây chị em mình phải xa nhau?
 
 
Mong cho nơi em đến sẽ là thiên đường tuyệt đẹp ngập tràn hạnh phúc (Ảnh minh họa)
 
Em là một chàng trai hiền lành, ai cũng biết điều đó, không phải mình chị. Em hiền tới mức bị mấy đứa con gái lấy dép cũng không biết đòi lại mà chỉ biết khóc. Chị xem đó là sự hiền lành chứ không phải hèn nhát. Bởi vì em là chỗ dựa của mẹ và chị. Chỉ có mình em mới làm được điều đó thôi. Bây giờ, nghĩ về em trong chị chỉ còn kỉ niệm và nước mắt. Chị ước mình có thể đi tới chỗ đó thay em. Chị là con gái, chị đi chẳng gây thiệt hại gì cho đời. Còn em, em là con trai, em phải ở lại để lo cho bố mẹ lúc bố mẹ già, đau yếu. Chị ích kỉ lắm, chị đã từng tuyệt vọng, không muốn tiếp tục sống nếu trên đời này không có em.
 
Nhưng... chàng trai của chị ạ! Chị đã chiến thắng bản thân mình. Chị nghĩ rằng, cuộc sống của chúng ta không đủ hạnh phúc cho em. Thế nên em hãy đến một chân trời mới, với một gia đình hạnh phúc. Ở nơi đó sẽ có cuộc sống mới cho em, tốt hơn nơi này gấp vạn lần. 
 
Chị đã phải mất hơn một năm để nguôi ngoai nỗi đau mất em. Rồi chị bù đầu vào học. Chị không phải là một đứa kém cỏi. Chị đã từng giành được một số thành công nhất định cho cuộc đời mình. Nhưng lên cấp 3, chị đã quá mải mê với những niềm vui mới mà quên đi mục đích chị cần đạt được là gì? Nỗ lực, cố gắng sẽ không bao giờ phụ lòng của ai em ạ. Ngày hôm nay chị được cầm giấy báo điểm trên tay mà vỡ òa trong hạnh phúc. Ước gì có em giờ này để niềm vui của chị được nhân lên gấp bội phần.
 
Chị chưa bao giờ nghĩ mình là một người chị tốt. Chị đã không hết mực yêu thương em khi em còn bên cạnh. Để rồi khi mất em, chị mới biết em đáng quý với cuộc đời chị như thế nào. Mỗi đêm, chị vẫn khóc khi nhớ về em. Ước gì có em nằm bên để chị được chìm sâu vào giấc ngủ. Ước gì có em ở bên để chị thấy mình mạnh mẽ hơn. Ước gì có em ở bên để cùng chị có những quyết định đúng đắn cho cuộc đời.
 
Thế nhưng vì em, vì gia đình nhỏ chị vẫn làm tốt mọi việc chàng trai ạ. Kết quả bây giờ chị đạt được, đã làm bố mẹ và mọi người vui. Và chị biết chàng trai nhỏ của chị cũng thế! Cả nhà chúng ta chắc sẽ hét to lắm khi biết tin chị đỗ đại học em nhỉ, chị đã nghĩ như thế khi hồi chị còn bé đấy! 
 
....
 
Lời cuối, chị muốn cảm ơn em. Cảm ơn chàng trai bé nhỏ của cuộc đời chị. Cảm ơn em đã đến để chị biết cảm giác có một mái ấm là như thế nào. Cảm ơn em đã đến để chị biết yêu thương một người là như thế nào. Cảm ơn em đã bảo vệ chị dù quá khứ, hiện tại hay tương lai. Cảm ơn em luôn bên chị trên những chặng đường gian khó. Cảm ơn chàng trai của chị!
 
Không biết những cơn gió kia có giúp chị gửi những dòng thư này tới chàng trai của chị không. Nhưng em hãy luôn nhớ rằng chị và gia đình luôn bên em, cầu chúc em hạnh phúc ở nơi nào đó xa xôi trên thiên đường tuyệt đẹp!
 
Nhớ thương em! Ngày 15/8/2013
 
Khi liên lạc với cô gái này và được Vui chia sẻ, chúng tôi càng thấu hiểu hơn những tâm sự bấy lâu mà Vui cất giữ trong lòng.
 
Bố mẹ trở lại với nhau sau những cuộc tình đỗ vỡ. Mẹ Vui đi xuất khẩu lao động nước ngoài, nhưng đồng lương không được như mong đợi. Bố Vui trở về sau một thời gian rất dài chia tay gia đình, nên tình cảm bố con như có sự xa cách vô hình.
 

Vui chụp cùng em trai và mẹ ngày em còn sống (Ảnh nhân vật cung cấp)

Ở nhà, hai chị em Vui là chỗ dựa tinh thần của nhau. Tất cả những niềm vui nỗi buồn, em trai chính là nơi để Vui trút bầu tâm sự. Không chỉ là tình thân máu mủ, mà đó còn là người bạn thân, người đồng hành trong thời gian dài của Vui. Nhưng thật không may, em trai trong một lần đi chơi với lớp, bị sẩy chân trượt xuống hố sâu trong núi và mất. Vui vẫn nhớ cảm giác ôm em giữa núi rừng lạnh toát, hoang vu. Vẫn nhớ cảm giác đau đến nghẹn ngào, khi mất đi người quý giá nhất. “Giờ đây, khi cuộc sống gia đình đã khá hơn một chút, nhưng em trai yêu quý đã không thể ở bên mình. Căn nhà luôn thiếu đi một tiếng cười, và một không gian ấm áp”, Vui ngậm ngùi.
 
 
Bùi Thị Vui - chủ nhân của bức thư cảm động về em trai (Ảnh nhân vật cung cấp)
 
Vui cũng là một cô gái đầy nghị lực và gặt hái được rất nhiều thành tích học tập tốt. Những năm cấp 2 ,Vui từng là người đại diện cho thiếu nhi Hà Tĩnh, đi tham dự Hội thi Kể chuyện về Bác Hồ toàn miền Bắc. Lớp 9, đi dự Đại hội Cháu ngoan Bác Hồ toàn tỉnh, là 1 trong 20 đại biểu xuất sắc của tỉnh Hà Tĩnh, được ra thăm văn phòng Quốc Hội. 9 năm học sinh xuất sắc, 3 năm học sinh tiên tiến, Học sinh giỏi tỉnh môn Tiếng Anh lớp 12, và là một MC tài năng của trường. 

  Theo Tuấn Nguyễn (Đất việt)

Nguồn tin: hatinhnews.com

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây