Nghẹn lòng tiếng khóc tang thương của 5 đứa trẻ sau giấc ngủ tỉnh dậy đã không còn mẹ ở bên

Thứ hai - 30/04/2018 03:44
Từng chiếc khăn tang quấn lên đầu 5 đứa trẻ đang tuổi ăn tuổi lớn, nỗi đau mà các em đang phải ghánh chịu khiến người ta không khỏi xót xa, thương cảm.

Trong căn nhà cấp 4 đơn sơ ở thôn Minh Tiến, xã Tùng Lộc, huyện Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh vang lên tiếng khóc tang thương đến nghẹn ngào xé lòng của những em thơ đang ngồi lạnh lẽo thắp từng nén nhang lên bàn thờ người mẹ xấu số.  Em lớn nhất vừa tròn 18, đứa bé nhất chỉ mới lên 3.

Tuổi thơ của 5 đứa trẻ giờ đây đã không còn bóng dáng mẹ nữa

Mẹ của các em là chị Nguyễn Thị Luận (sinh năm 1977) – một người phụ nữ suốt đời khắc khổ với nỗi lo cơm, áo, gạo, tiền mong sao các con có được những bữa ăn đủ no. Nhưng dường như ông trời không cảm thấu được tấm lòng người mẹ và nhẫn tâm đưa chị về bên kia thế giới khi tuổi đời còn quá trẻ, bỏ lại 5 đứa con bơ vơ khóc than tìm mẹ.

Ngày 8/7, vẫn như mọi hôm, do thời tiết nắng nóng nên chị Luận đi thăm ruộng lúa và làm cỏ đồng lúc trời xế chiều. Mấy hôm trước chị bị ốm không thể ra đồng nên trong lòng bứt rứt không yên, bởi cả nhà chị chỉ trông chờ vào mấy sào ruộng thường xuyên mất mùa, sâu bệnh.

Tiếng khóc tang thương bao trùm căn nhà nhỏ ở thôn Minh Tiến

Đâu ai ngờ rằng đó là buổi chiều cuối cùng các con được trông thấy nụ cười tươi tắn của người mẹ suốt một đời lam lũ. Màn đêm buông xuống vẫn không thấy mẹ từ đồng ruộng trở về, các em cũng không mảy may suy nghĩ vì việc mẹ đi là về muộn không còn là điều hiếm thấy.

Sáng 9/7, hung tin ập đến với gia đình nhỏ khi người ta phát hiện thi thể chị Nguyễn Thị Luận bên ruộng lúa. Lớn lên trong nghèo khổ, cuộc đời người đàn bà này chưa có phút giây nào được hưởng niềm thảnh thơi trọn vẹn. 'Đầu tắt mặt tối' quanh năm bên đồng ruộng, đến khi ra đi tay chị vẫn cầm chặt cây lúa như còn lắng lo cho quãng đường ngày sau của các con thơ.

'Mẹ ở đâu? Sao không về với chúng con?'

Chị Nguyễn Thị Luận có tiền sử bệnh tim nhưng vì gia cảnh quá nghèo nên không đủ điều kiện chạy chữa, chị đành 'ngậm đắng nuốt cay' chịu từng cơn đau hành hạ. Lúc căn bệnh phát tác, không có ai xung quanh để cầu cứu nên chị đã ra đi để lại trên thế gian ánh mắt đau đáu tìm mẹ của những đứa con đang tuổi ăn tuổi lớn.

Chồng chị Luận là anh Đặng Văn Hùng và đứa con gái đầu lòng vì cuộc sống mưu sinh nên phải bươn chải làm thuê kiếm từng đồng ở Sài Gòn mong sao có cuộc một sống đủ đầy hơn. Nhận được hung tin từ quê nhà, hai bố con nén chặt đau thương lau vội nước mắt bắt kịp chuyến xe về đưa tang người vợ xấu số.

Bà Thanh khóc nấc bên linh cữu người con dâu xấu số

Nỗi đau 'kẻ đầu bạc đưa tiễn người đầu xanh' khiến bà Đặng Thị Thanh – mẹ chồng chị Luận nức nở: 'Sao ông trời lại bất công khi cướp mất mẹ của các cháu tôi như thế. Suốt đời con lam lũ, vất vả, chưa có phút giây nào được nghỉ ngơi thoải mái, nghe tin, tôi rã rời chân tay chỉ mong đây chỉ là cơn ác mộng mà thôi'.

Bà Thanh bị mất một chân từ thời chiến tranh cũng cố chống gậy đến bên quan tài khóc thương người con dâu hiếu thảo luôn chăm lo gia đình giờ đây đã không còn trên cuộc đời này nữa.

Ông Đặng Thọ Liễu (chủ tịch Uỷ ban nhân dân xã Tùng Lộc) cho biết: 'Gia đình chị Luận là hoàn cảnh thuộc diện cận nghèo lâu năm của xã Tùng Lộc, giờ 5 đứa con thơ mất mẹ, cuộc sống của các cháu rất cần sự giúp đỡ từ cộng đồng'.

Nhìn cảnh những đứa trẻ thơ chống gậy, quàng khăn trắng cứ nhìn vào di ảnh của mẹ không ai cầm nổi nước mắt khóc thương. Tuổi thơ của các em không còn mẹ nữa, giờ chỉ biết hy vọng các tấm lòng nhân ái hãy mở rộng tình yêu thương để các em có tương lai tốt hơn.

 

Mọi sự chia sẻ, giúp đỡ gia đình chị Nguyễn Thị Luận, quý độc giả vui lòng liên hệ anh Đặng Văn Hùng (chồng chị Luận)

Địa chỉ: thôn Minh Tiến, xã Tùng Lộc, huyện Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh.

Số điện thoại: 01689258234

 

 

Nguồn tin: hatinhnews.com

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây