Trò chuyện với phóng viên, Lai không hề tỏ ra xấu hổ hay tuổi thân khi em phải ra đời kiếm sống lúc mới lên lớp hai. Ngược lại, Lai nghĩ rằng nhờ khoảng thời gian 8 năm đi bán vé số mà em mới đủ nghị lực để nghiên cứu thành công phương pháp nuôi trồng loại dược liệu quý giá này, điều mà ngay cả nhiều cơ sở quy mô lớn ở Việt Nam cũng chưa làm được.
Chàng sinh viên (đang chờ nhận bằng tốt nghiệp) của trường Đại học Công nghiệp thực phẩm Thành phố Hồ Chí Minh được sinh ra trong một gia đình không mấy khó khăn ở một vùng quê thuộc tỉnh miền trung Phú Yên, nhưng không may cha của em lại dính vào bài bạc.
Mẹ Lai kể, nhiều lúc cha em mang về rất nhiều vàng. Nhưng không lâu sau đó, ruộng vườn, tài sản của gia đình lần lượt đội nón ra đi theo niềm đam mê bài bạc.
Kinh tế gia đình vốn khó khăn càng trở nên thê lương hơn sau một mùa tôm sú. Gia đình em dồn hết tiền đầu tư nuôi tôm sú theo phong trào trong xóm. Vì trước đó, gần như nhà nào cũng trở nên khấm khá từ việc nuôi tôm. Dịch bệnh xảy ra, gia đình em cùng với nhiều gia đình khác trong xóm mất trắng và mẹ em phải bán hết tài sản để trang trải nợ nần.
Lúc đó, vừa lên lớp 2, Lai phải vào Thành phố Hồ Chí Minh lãnh vé số đi bán khi đến dịp nghỉ hè. Tối về em ngủ trọ tại nhà của chủ đại lý vé số. Tiền kiếm được đủ để em mua sách vở, quần áo cho năm học mới, phần tiền còn dư em phụ mẹ.
Một ngày đi bán vé số của em bắt đầu vào lúc 6 giờ sáng. Em đi bán đến 12 giờ trưa rồi ăn cơm 30 phút, sau đó đi bán tiếp đến 4 giờ chiều. Sau khi ăn cơm chiều xong, em phải tiếp tục đi bán đến 12 giờ hay 1 giờ đêm mới về phòng trọ ngủ. Thương mẹ, em phải làm như vậy ròng rã suốt 8 năm trời.
Lai chính thức ngừng bán vé số và làm gia sư khi tình cờ tìm được mối dạy kèm cho các em nhỏ trong xóm. Ban đầu Lai chỉ muốn giúp các em hiểu bài, nhưng sau đó do phát hiện mình có khả năng truyền đạt tốt và lúc đó có phụ huynh đề nghị em làm gia sư, em nhận lời ngay.
Lai tự hào cho biết đến bây giờ học trò của em có trên cả trăm người. Ngay cả khi em bận rộn với việc học đại học và nghiên cứu đông trùng hạ thảo, Lai vẫn tiếp tục đi dạy kèm cho học sinh phổ thông.
Cách đây 5 năm, em cùng mẹ vào Thành phố Hồ Chí Minh kiếm sống. Mẹ em đi làm thuê ở các quán cơm để kiếm tiền phụ em ăn học. Có lẽ, do lăn lộn với cuộc sống nhiều nên trong cách giao thiệp và ngoại hình, Lai già dặn nhiều hơn so với các bạn cùng trang lứa.
Lai không muốn nói nhiều về cha mình. Dù cha em không làm tròn trách nhiệm của người cha, nhưng em không giận cha. Em nghĩ mọi chuyện xảy ra đều do số phận.
Nguồn tin: hatinhnews.com
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Phát hiện có thai, ung thư di căn sau khi phẫu thuật thẩm mỹ: Trả lời của Bệnh viện Đa khoa tỉnh Hà Tĩnh
Loạn khoản thu, chi trái quy định tại trường tiểu học ở Hà Tĩnh
Phát hiện nam thanh niên tử vong bên cạnh xe máy ở Hà Tĩnh
Người đàn ông bị 2 kẻ lạ mặt xông vào nhà hành hung trong đêm
Bắt giữ gã cha dượng bạo hành dã man bé gái lớp 5 ở Hà Tĩnh
Lập danh sách hỗ trợ 3 triệu đồng đối với phụ nữ dưới 35 tuổi sinh đủ 2 con
Chàng dược sĩ khuyết tật và nhóm thiện nguyện gieo mầm yêu thương nơi miền quê
Cảnh giác với trò “thải độc bằng nước cốt chanh, chữa bách bệnh”
Cảnh sát giao thông Hà Tĩnh thành lập 19 tổ công tác xử lý vi phạm nồng độ cồn
Trung tâm Y tế Đức Thọ: Nâng cao chất lượng chăm sóc sức khỏe nhân dân