Nụ cười rạng rỡ của em Bùi Văn Quảng cùng mẹ ngày nhập học tại Trường CĐ nghề Việt Đức (ảnh: T.M.H)

Mơ ước của em Bùi Văn Quảng (SN 1997, học sinh Trường THPT Nguyễn Đổng Chi, huyện Lộc Hà, Hà Tĩnh) là trở thành một người thầy giáo. Với hoàn cảnh gia đình nghèo khó, sư phạm ngày một khó tìm kiếm việc làm, bao nhiêu cử nhân ra trường thất nghiệp, em đành gác lại ước mơ, lựa chọn cho mình một trường nghề để kiếm sống.

Đi thi đại học chỉ để mẹ vui

Suy nghĩ của Quảng có thể nhiều người nói rằng không thật. Em chia sẻ: “Em đi thi đại học chỉ để mẹ vui. Ước mơ của em lẫn mẹ là sau này em sẽ trở thành một thầy giáo dạy các em trong thôn, xã. Thời thế thay đổi, nghề sư phạm rất khó xin việc, nhất là ra trường về dạy trong ngôi trường huyện lại càng không tưởng. Gia đình mình nghèo, nên ước mơ đó em đành gác lại. Chỉ có vào học trường nghề, làm một người thợ giỏi thì sau này mới có cơ hội làm thầy!”.

Rồi Quảng nói, “Ngày thi đại học em vẫn vác ba lô sang TP.Vinh (Nghệ An) dự thi. Thi cho có vị, thi để bố mẹ an lòng. Còn từ sâu thẳm bên trong em chưa bao giờ nghĩ mình đi thi là quyết thi cho đậu đại học. Vì thế, ngay từ đầu khi làm hồ sơ dự tuyển, ngoài 3 môn bắt buộc, Anh, Toán, Văn, em đã đăng ký môn Địa (môn mà em học kém nhất, học nhác nhất (lười nhất - PV))”. Như vậy, “âm mưu” không học đại học đã âm ỷ trong đầu Quảng. Giờ thực hiện ra sao là hoàn toàn phụ thuộc vào mấy ngày thi tuyển THPT quốc gia.